Nếu như trước đây, những người có hình xăm trên cơ thể thường được mặc định là “giang hồ” thì hiện nay, hình xăm cũng nhận được cái nhìn thiện chí khi được sử dụng như một cách làm đẹp, khẳng định “cái tôi” của mỗi người. Trước nhu cầu đó, nhiều cơ sở xăm hình trên địa bàn tỉnh được mở ra và tạo nên một trào lưu không chỉ thu hút nam thanh niên mà kể cả các bạn nữ.
Đặc Điểm Của Trường Phái Biểu Hiện
Chủ nghĩa Biểu hiện nhấn mạnh quan điểm, góc nhìn của cá nhân – khác với cách biểu hiện của chủ nghĩa thực chứng positivims (lấy hiện tượng, sự kiện làm cái “thực chứng”, làm căn cứ và đề cao khoa học tự nhiên trong việc lý giải tự nhên, xã hội, con người) và các phong cách nghệ thuật khác như chủ nghĩa Tự nhiên (Naturalism) và Ấn tượng (Impressionism).
Thuật ngữ biểu hiện – Expressionism này đôi khi gợi nhắc đến angst (một dạng cảm xúc tiêu cực như lo lắng hoặc sợ hãi). Đặc trưng ban đầu dễ thấy nhất của Expressionism có lẽ là nỗi khổ đau về cả thể chất và tinh thần. Bạn có thể tham khảo các tác phẩm trong khoảng trước thế kỷ 19 để cảm nhận rõ nhất. Ví dụ Crucifixion Panel from the Isenheim Altarpiece (của Matthias Grünewald) hay The Temptation of Saint Anthony (của Martin Shongauer).
Vào cuối thế kỷ 19, sự nổi danh của 2 danh họa Edvard Munch (1863–1944) và Vincent van Gogh (1853–90) tô đậm hơn quan điểm khác biệt của trường phái Biểu hiện. Thay vì ca ngợi, tôn vinh cái đẹp, cái hài hòa, hài lòng vơi sự ngưỡng mộ hào nhoáng, họ đề cao những suy nghĩ, cảm xúc từ sâu trong nội tâm, thể hiện sự chống đối với thực tại đầy gồ ghề và bấp bênh. Có thể thấy rõ điều này trong các tác phẩm: Sunflowers (Van Gogh), The Scream (Edvard Munch), Crucifixion (Emile Nolde)…
Trong khi từ “expressionist” – biểu hiện được sử dụng theo nghĩa hiện đại ngay từ những năm 1850, nguồn gốc của nó được cho là có thể bắt nguồn từ các bức tranh nghệ thuật tên Expressionismes được trưng bày vào năm 1901 tại Paris của một họa sỹ vô danh Julien – Auguste Hervé. Một ý kiến khác cho rằng thuật ngữ này do nhà sử học nghệ thuật người Séc Antonin Matějček đặt ra vào năm 1910, ngược lại với chủ nghĩa ấn tượng: “Một người theo chủ nghĩa Biểu hiện mong muốn trên hết là được thể hiện bản thân. (Từ chối) những nhận thức trực tiếp của mắt để xây dựng nên các cấu trúc hình ảnh phức tạp của tinh thần… Những ấn tượng và hình ảnh qua tâm hồn con người như qua một bộ lọc, tách nó ra khỏi sự vây bám về vật chất để nhìn rõ hơn bản chất thần túy [và] sau đó được tinh lọc, đúc kết thành những dạng tổng quát hơn, mà có thể chép lại qua các thể thức và ký hiệu ngắn gọn, đơn giản.”
Các Tiền Thân Trong Lĩnh Vực Trường Phái Biểu Hiện
Nhắc đến trường phái Biểu hiện người ta sẽ nghĩ ngay đến Vincent van Gogh và Edvard Munch; ngoài ra James Ensor, Sigmund Freud là hai họa sỹ được nhắc đến như tiền thân của trường phái Biểu hiện. Cụ thể trong quá trình hình thành có hai phong trào nổi bật đã tạo ra bước tiến lớn đối với sự phát triển của trường phái Biểu hiện:
Một là vào năm 1905, một nhóm bốn nghệ sĩ người Đức, dẫn đầu bởi Ernst Ludwig Kirchner, đã khởi xướng phong trào Die Brücke (hay The Bridge) ở thành phố Dresden. Phong trào này được cho là “người tiên phong” mở đường cho phong trào Chủ nghĩa Biểu hiện ở Đức.
Hai là vào năm 1911, một nhóm nghệ sĩ trẻ có cùng chí hướng đã thành lập Der Blaue Reiter (The Blue Rider) ở Munich. Cái tên này xuất phát từ bức tranh Der Blaue Reiter (Kỵ mã xanh) của Wassily Kandinsky năm 1903. Nhóm này gồm Kandinsky, Franz Marc, Paul Klee và Auguste Macke. Tuy nhiên, thuật ngữ Chủ nghĩa Biểu hiện không thật sự được quan tâm cho đến năm 1913. Mặc dù ban đầu, trường phái Biểu hiện được thể hiện chủ yếu qua hội họa, thơ ca và nhạc kịch trong phong trào nghệ thuật của Đức (1910 – 1930), nhưng tiền thân của phong trào này lại không phải là người Đức. Trong khi phong trào dần lắng xuống ở Đức do Adolf Hitler vào những năm 1930, người ta vẫn tìm được những tác phẩm theo trường phái biểu hiện.
Phong trào nghệ thuật biểu hiện được cho là bắt nguồn từ lĩnh vực văn chương thơ ca; sau mới mở rộng sang hội họa, kiến trúc, nhạc kịch, phim ảnh, âm nhạc, … Mặc dù trường phái này bắt đầu được biết đến rộng rãi vào cuối thế kỷ 19 đầu thế kỷ 20 nhưng trước đó đã xuất hiện những tác giả và tác phẩm được cho là có hơi hướng của trường phái này. Một số gương mặt tiêu biểu phải kể đến:
Các Họa Sỹ Theo Trường Phái Biểu Hiện
Các tuyến xe buýt đến Royal City gồm có: Tuyến 01: Long Biên- Yên Nghĩa, Tuyến 02: Bác Cổ- Yên Nghĩa, Tuyến 19: Trần Khánh Dư-Yên Nghĩa, Tuyến 21: Giáp Bát- Yên Nghĩa,Tuyến 27: Nam Thăng Long- Yên Nghĩa, Tuyến 44: Trần Khánh Dư- Mỹ Đình.
Tiếp tục sứ mệnh đưa nghệ thuật kinh điển tới công chúng, từ 8 đến 9-4, Trung tâm Nghệ thuật Đương đại Vincom (VCCA) sẽ ra mắt triển lãm “Ấn tượng phản chiếu: Van Gogh và tác phẩm”. Đây là lần đầu tiên những kiệt tác của Van Gogh được triển lãm tại Việt Nam và dưới hình thức tiên phong, đảm bảo sự chân thực, sống động và mới mẻ nhất - phiên bản số.
Từ ngày 14-10 đến 12-11, tại Trung tâm Nghệ thuật Đương đại Vincom (VCCA), họa sĩ Lê Kinh Tài bày triển lãm thứ hai của mình ở Hà Nội. Khác với lần trước, triển lãm lần này giống như một tiểu kết “Nhìn lại” – cũng là tên gọi của triển lãm - giai đoạn sáng tác khoảng mười năm gần đây của anh.
Tưởng niệm 10 năm ngày mất của danh họa Lưu Công Nhân - Trung tâm Nghệ thuật Đương đại Vincom (VCCA) sẽ chính thức khai mạc Triển lãm “Nét” với bộ sưu tập tranh đồ sộ nhất từ trước đến nay, do giám tuyển Lê Thiết Cương tuyển chọn. Triển lãm mở cửa từ 25-8 - 24-9 tại VCCA, B1-R3 Vincom Royal City, Hà Nội.
TRÌNH DIỄN MÚA ĐƯƠNG ĐẠIL’EGO ----------Chương trình miễn phíThời gian: 19h00 – 20h00, ngày 28/11/2020Địa điểm: Trung tâm Nghệ thuật Đương đại Vincom (VCCA), B1-R3, Vincom Mega Mall Royal City,72A Nguyễn Trãi, Thanh Xuân, Hà NộiLink đăng ký tham gia: https://forms.gle/uUuYztLNtr45EfKd7 ---------- "Tôi – chúng ta, đơn sắc – đa sắc, cá nhân – tập thể, những câu chuyện riêng - những câu chuyện chung, như những mảnh ghép, những thứ riêng rẽ, trong khoảnh khắc gặp gỡ, kết nối với nhau tạo nên một bức tranh đa sắc màu, đầy ngẫu hứng và cuốn hút. “L’EGO” là màn trình diễn đồng sáng tạo giữa múa đương đại, hip hop, theatre jazz, là vẻ đẹp, cá tính, câu chuyện riêng của từng cá nhân cũng như sự kết nối, những rung động tinh tế, những mối giao cảm, tương quan, đan dệt nên những câu chuyện chung, những sắc màu đa dạng của cuộc sống hiện hữu trong từng khoảnh khắc. ---------- 𝐂𝐡𝐢̉ đ𝐚̣𝐨 𝐧𝐠𝐡𝐞̣̂ 𝐭𝐡𝐮𝐚̣̂𝐭: Đỗ Hoàng Thi Ngọc𝐃𝐢𝐞̂̃𝐧 𝐯𝐢𝐞̂𝐧:Hải Minh, Hoàng Hà, Tú Phạm, Việt Bách, Ngọc Hoa (Kinergie Studio)Kim (La Différence, Sài Gòn)Nega, Quay Trần (Abnormal Conceptz)Linh An (Theater Dance Vietnam)𝐀̂𝐦 𝐧𝐡𝐚̣𝐜: Ian Richter, Trần Uy Đức𝐇𝐢̀𝐧𝐡 𝐚̉𝐧𝐡: Hoàng Nguyễn, Quang Hưng𝐐𝐮𝐚𝐲 𝐩𝐡𝐢𝐦: Thu ...